Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2013

Kể chuyện vị nhạc phụ, nhạc mẫu được thờ tại nhà thờ đại tôn


Đó là nhạc phụ, nhạc mẫu của đức tổ Nguyễn Hữu Nghĩa.
Hẳn chúng ta ai cũng biết đến câu chuyện 8 đời độc đinh của dòng họ. Đến đời thứ 7, đức tổ Nguyễn Hữu Thoại có thầy học ở bên Cát Ngạn, ngày rằm tháng Tám đi tết thầy chẳng may chìm đò mà chết đuối. Dòng dõ họ Nguyễn Duy Trù Phúc chỉ còn lại mỗi cậu bé Nguyễn Hữu Nghĩa tầm 7, 8 tuổi. May mắn có o Nguyễn Thị Thanh xin nhà chồng về nuôi cháu. Nguyễn Hữu Nghĩa lớn lên, thi đậu tam trường, làm lí trưởng xã Tràng Bộc 10 năm.
Đức tổ Nguyễn Hữu Nghĩa, đời thứ 8, sinh năm Tân Sửu (1781) - mất ngày 14 tháng 10 năm Nhâm Tý (1852), thọ 72 tuổi.
Tổ mẫu là Nguyễn Thị Nhân, sinh năm Tân Hợi (1791), mất ngày 20 tháng 5 năm 1850 - thọ 60 tuổi. Tổ mẫu là con gái họ Nguyễn Trí trong thôn, ông bà sinh được 8 người con (3 gái, 5 trai), các con gái lấy về trong thôn Cảnh Minh và trong làng, các con trai thì theo đường học hành, cũng có người làm nông nghiệp, người đi lính cho triều đình và tử trận (can Nguyễn Hữu Giá).
Ông bà nhạc của đức tổ Nguyễn Hữu Nghĩa không có con trai nối dòng, nên khi qua đời được con rể là Nguyễn Hữu Nghĩa lo vẹn toàn chuyện hậu sự, thờ cúng nghiêm chỉnh như cha mẹ ruột của mình và dặn dò con cháu đời sau cũng phải phụng thờ.
Do vậy , trong bài văn cúng của họ ta mới có đoạn:
NGOẠI ĐƯỜNG TIỀN BẢN PHỦ, HIỆU SINH SINH ĐỒ NGUYỄN QUÝ CÔNG TỰ NHƯ CHƯƠNG, THỊ MINH MẪN.
Phần mộ của ông bà nhạc của đức tổ ta nay không rõ ở đâu, nhưng đây cũng là câu chuyện hiếm gặp về tình cảm giữa con rể và cha mẹ vợ!
Đáng trân trọng lắm thay!

Vinh thành, đầu hạ 2013.